Gần một tiếng sau Di Giai Kỳ khoác trên người một chiếc váy mỏng trắng rộng hai dây được hắn bế trên tay bước ra từ phòng tắm, Tần Bạch Dương nhẹ nhàng đặt cô lên giường ngủ, liếc mắt nhìn sang chiếc bàn bên cạnh, một khay thức ăn thơm ngon nóng hổi bóc khói nghi ngút được người hầu mang lên từ bao giờ, hắn vươn tay với lấy khay thức ăn rồi múc một thìa nhỏ đưa lên miệng mình thổi thổi, sau đó hắn đưa đến trường miệng cô. Di Giai Kỳ chán ghét né tránh không muốn ăn thức ăn do hắn đúc, giờ đây cô rất kinh tởm hắn, một tên tàn bạo biến thái khoác lên mình vẻ ngoài thư sinh lừa gạt cô.
Tần Bạch Dương cũng chẳng thấy tức giận khi nhìn thấy thái độ đó của cô, vẫn một mực cố chấp đưa muỗng thức ăn đấy về phía cô một lần nữa, thấy cô vẫn cứng đầu chưa chịu há miệng ra ăn, hắn liền nhíu mày cất giọng ra lệnh.
" Há miệng ra. "
" Tôi muốn ly hôn... " Di Giai Kỳ mặt vô cảm, ánh mắt cô vô cùng lạnh nhạt hướng thẳng ra ban công chẳng muốn nhìn nhìn người đàn ông bên cạnh dù chỉ là một chút. Tần Bạch Dương khựng lại một vài giây khi nghe câu nói đó của cô, đôi mày rậm nhíu chặt lại nhìn cô, môi bạc khẽ nói.
" Em nói gì? Nói lại cho tôi nghe! "
Di Giai Kỳ mặt không một tia cảm xúc xoay qua nhìn thẳng vào đôi mắt xanh đẹp đẽ kia nói.
" Tôi nói là..... tôi muốn ly hôn với anh " cô thật sự không thể sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tran-tinh/245189/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.