"Ah, được, để tôi đẩy anh xuống lầu!"
Nguyễn Khánh Linh nói xong liền đi đến phía sau xe lăn của Phạm Nhật Minh,
Thấy vẻ mặt Phạm Nhật Minh lạnh như băng,
lo rằng anh không muốn nhận sự trợ giúp của cô,
cô liền vội vàng bổ sung thêm:
"Tôi biết anh không quen được người khác chăm sóc, thật ra từ nhỏ tôi cũng không được ai
quý mến, ngoại trừ bố và em gái ra thì không có ai
thích tôi cả, mà tôi cũng không có bạn bè. Nếu anh không chê thì sau này chúng ta giúp đỡ và
chăm sóc lẫn nhau nhé!"
Nói xong, cô còn nở nụ cười ôn hòa với anh.
Phạm Nhật Minh nhướng lông mày liếc Nguyễn Khánh Linh, cô nói những lời này là có ý
gì, thương hại anh? An ủi anh?
Rốt cuộc chút tự tin này của cô từ chỗ nào
mà ra...
Nhưng điều này khiến Phạm Nhật Minh càng
muốn đùa cợt cô thêm.
Trong biệt thự có một cái thang máy dành riêng Phạm Nhật Minh dùng, Nguyễn Khánh Linh
đưa Phạm Nhật Minh lên thang máy, lại phát hiện
thang máy bị khóa.
Loading...
Cô ngờ nghệch hỏi: "Chìa khóa đầu rồi?"
"Không biết."
"Chậc... thể để tôi gọi điện thoại cho chú
Hùng vậy."
"Không cần."
"Hả, vậy làm sao xuống lầu được!"
"Em đỡ tôi xuống, chân phải của tôi còn chút sức lực."
"Này..."
Nguyễn Khánh Linh sửng sốt một chút, nếu phải dìu anh xuống dưới thì thân thể nhất định sẽ
có tiếp xúc thân mật, cô hơi ngại.
Nhưng nghĩ kĩ lại thì mình cũng sẽ là vợ anh, tiếp xúc thân mật thì có sao đâu.
Mà lúc cô thật sự nâng Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/169603/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.