Sau khi Nguyễn Khánh Linh đi rồi, nữ biên tập viên lắc đầu, vẻ mặt mang theo vài phần tiếc nuối, quay đầu nói chuyện phiếm với nam biên tập viên bên cạnh.
"Này, vừa rồi anh có thấy cô gái kia không? Lần này Đầu Hói lại tìm được một bé nghé con rồi."
Nam biên tập viên kia cũng lộ vẻ tiếc nuối, "Một cô gái xinh đẹp như vậy lại sắp bị hủy hoại. Thật là đáng tiếc"
Nguyễn Khánh Linh không biết gì về cuộc đối thoại của họ, cũng không biết điều gì đang đợi mình ở phía trước.
Khi đến cửa văn phòng tổng biên tập, cô lại thở ra một hơi, lại thầm cổ vũ bản thân mình thêm lần nữa, rồi mở cửa phòng làm việc ra.
Đột nhiên có một mùi khó tả xông đến mũi cô.
Nguyễn Khánh Linh cau mày, nhưng khi cô nhìn xung quanh văn phòng, cuối cùng cô cũng đã hiểu tại sao tiền nhuận bút của mình luôn bị giảm đi.
Cách đó không xa có một cái chậu cây nhỏ trên bàn cà phê, dưới cái chậu là bảng lương nhuận bút.
Nguyễn Khánh Linh nhìn về phía bàn làm việc, một làn khói dày đặc gần như bao trùm cả người đang ngồi đó, Nguyễn Khánh Linh không thể nhìn rõ được mặt người ấy.
"Tổng biên tập, xin lỗi vì đã quấy rầy, tôi đến đây để phỏng vấn. Vừa rồi chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại."
Nguyễn Khánh Linh chịu đựng mùi cay của khói thuốc và mùi thối của rác rưởi.
Nghe thấy một giọng nói trong trẻo của phái nữ, vị tổng biên tập vẫn đang hút thuốc đột nhiên dừng lại, thầm nghĩ, nghe giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1663050/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.