Nhìn dáng vẻ đáng yêu của Nguyễn Khánh Linh lúc nói chuyện, trong chốc lát, lòng Phạm Nhật Minh cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Không biết vì sao, Nguyễn Khánh Linh cứ nói mãi nói mãi, ảnh mặt của người đàn ông này khi nhìn mình, hình như không còn hung dữ như lúc đầu nữa?
Không lẽ nào, là lời nói của cô đã lấy được cảm tình từ anh? Phạm Nhật Minh nhìn cô gái bên cạnh mình say sưa, anh không nhịn được mà gõ nhẹ vào đầu cô, hỏi: “Nếu đã ghét nhà họ Nguyễn, vậy tại sao bây giờ Tập đoàn nhà họ Nguyễn gặp chuyện em lại đi giúp đỡ?”
Nguyễn Khánh Linh xoa xoa trán, giải thích: "Là vì bà nội. “Từ nhỏ, bà đã luôn bảo vệ tôi, lại rất thương tôi. Lúc trước tôi không hiểu tại sao bà nội lại thương tôi, bây giờ tôi mới phát hiện tôi căn bản không phải người nhà họ Nguyên, nhưng bà luôn đối xử với tôi như cháu gái ruột vậy, chưa từng có chút ghét bỏ nào." “Nếu giờ bà đã đưa ra thỉnh cầu, vì nề mặt bà, tôi đương nhiên phải giúp đỡ Tập đoàn nhà họ Nguyễn, càng huống hồ. " Nguyễn Khánh Linh bĩu môi, “Tập đoàn nhà họ Nguyễn là sản nghiệp do ông ngoại để lại, tôi không thể để nó bị huỷ hoại trong tay những người nhà họ Nguyễn được.
Tuy Nguyễn Khánh Linh sẽ có lúc mơ mơ hồ hồ, cũng không thể sắc sảo được như Nguyễn Khánh Nga, nhưng trái tim cô luôn trong sáng như tấm gương, có thể phân biệt mọi chuyện rõ ràng.
Phạm Nhật Minh không nhịn được đưa tay lên sờ vào mặt cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1662988/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.