'Hộc, hộc!' Tiếng thở gấp ngày một nhanh, bỗng vang lên tiếng chát của sự va chạm xác thịt, là hắn vỗ lấy bờ mông trắng trẻo của Cố An, thân dưới luận động như một con dã thú. Xung quanh căn phòng đều là một màu tối sầm, không có lấy một lối thoát.
"Tiểu An! Em không bao giờ được rời khỏi đây! Em là của anh, cho dù có thành cát bụi!"
"Đông Quân! Tôi đau, thật sự đau!"
Cố An cùng thân thể chằng chịt dấu hôn cố gắng chống cự sự điên cuồng ấy, vừa đau đơn vừa khoái lạc.
Sự đê mê của xác thịt đã làm cô thấy được những thứ mình chưa bao giờ thấy.
"Không! Không!"
Cố An bật dậy trong cơn mơ ngủ, tóc thấm mồ hôi dính lên cạnh mặt, hoảng loạn nhìn vào hư không. Đây không biết đã là lần thứ bao nhiêu cô mơ phải giấc mơ kì quái này.
'Mình nghĩ nhiều rồi, Đông Quân tính tình không tàn bạo như vậy, sao có thể làm ra chuyện đó'
Đông Quân ngồi bên phòng làm việc, mắt đang dán vào đống tài liệu bỗng màn hình máy tính hiện ra dáng vẻ Cố An thất thần bật dậy, khuôn mặt hoảng loạn vô cùng.
Hắn đã bỏ ra một số tiền lớn để mua chiếc cam giấu kín này, thậm chí dùng thủ thuật cũng không thể phát hiện ra, lắp trên góc tường phòng ngủ của Cố An.
Đông Quân chăm chú quan sát từng cử chỉ của cô, trên môi nở một nụ cười bí hiểm vô cùng.
Hắn đi sang bên phòng Cố An, tay đưa lên gõ 3 tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-sieu-bien-thai-/3619854/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.