Cái rương mở ra, bên trong có một lớp vải đỏ, ở giữa là một đoạn Điêu Long Đại Lương.
Tổ Hàng nhăn mặt lại, hỏi: “Chuyện này xảy ra khi nào? Thứ này từ khi nào đặt ở nhà chú?”
“Chừng nửa năm trước.”
“Là ai? Ông thầy phong thủy đó tên là gì?”
“Hình như gọi là Sầm Tổ Hàng thì phải. Cháu cũng biết đi mời thầy đều chỉ hỏi họ.”
Sầm Tổ Hàng? Tôi có thể chắc chắn đó không phải Sầm Tổ Hàng. Dùng tên này chỉ có hai người, Sầm Tổ Trạch hoặc Sầm Chu.
Tổ Hàng đặt Đại Lương lại chiếc hộp, thúc giục: “Ăn cơm thôi, ăn xong bọn cháu xin phép về trước.”
Tôi biết nhất định Tổ Hàng đã có manh mối, cho nên tôi cũng vội vằng ăn một chút rồi đứng dậy cáo từ.
Sau khi nhận bao lì xì lớn của Trương phu nhân, chúng tôi quay lại xe. Vừa lên xe, tôi hỏi: “Đi đâu?” Tổ Hàng như vậy, tôi biết anh ấy cũng sẽ không về nhà ngay.
“Tới chỗ Kim Tử, Đại Lương này phải cẩn thận xem xét một chút.”
Trong lòng tôi cũng nặng trĩu. Từ thời gian có thể thấy được, khi đó Sầm Chu còn chưa gặp chúng tôi. Hắn dùng phương thức như vậy để tìm Tổ Hàng thật sự. Có phải lúc trước hắn tự nhận mình là Sầm Tổ Hàng là để hấp dẫn sự chú ý của Sầm Tổ Hàng thật sự? Hắn tìm kiếm Tổ Hàng rốt cuộc là có chuyện gì?
Chỉ tiếc hắn bị Sầm Tổ Trạch giết chết, không thì nhất định hắn biết một số chuyện chúng tôi không biết.
Tổ Hàng gọi điện thoại cho Linh Tử, bảo anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734940/chuong-251-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.