Vậy thì còn lại chỉ là chuyện của cảnh sát.
Dựa theo quy định, lái xe tang sẽ là bảo vệ, vậy mà lại nói không thấy thi thể. Theo lý, lúc đó xe tang sẽ bị khóa lại, hơn nữa còn có xe cảnh sát chạy theo sau. Không có chút dị thường nào, chạy tới một ngã rẽ thì lốp xe bị nổ, lái xe cùng Linh Tử thay lốp xe, còn Kim Tử thì đứng bên cạnh gọi điện thoại. Cũng chỉ mất một chút thời gian.
Khi thay lốp xe, Lương Canh ở ngay cạnh xe trông chừng, xác định không có ai tiếp cận xe cả. Thấy lốp xe còn chưa thay xong, Lương Canh yêu cầu được thấy con mình. Lái xe mở cửa đã không thấy thi thể đâu.
Ở đây không chỉ có mấy người bọn họ, bởi vì chuẩn bị tổ chức tang lễ nên bạn bè thân thích đều tới, khi có thông báo của Cục Công An giữ thi thể lại, rất nhiều bạn bè cũng đi theo quay về nội thành. Nhiều người xung quanh xe như vậy, vậy mà thi thể lại biến mất. Hơn nữa cái chết của Lương Dật thế kia, rất nhiều người muốn tới để nghe chuyện kỳ bí.
Khi Kim Tử cùng Linh Tử đi vào phòng khách nhà cảnh sát Trương thì đã là hơn mười hai giờ. Chị Kim Tử đứng ở cửa, hướng ra bên ngoài nói: “Lương Canh, ông đừng vào nhà, nhà ông có tang còn chưa được một tháng đâu.”
Tôi nhanh chóng đứng dậy đi tới cửa, nhìn ra bên ngoài, Lương Canh mặc âu phục màu đen, gật đầu, ngồi ở trên bậc thang. Hình tượng này không hề giống hình tượng quan lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734894/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.