Tôi hỏi nhỏ: “Lệ Lệ có thể nhìn thấy Khúc Thiên không?”
“Dương thọ của Khúc Thiên đã chết, nếu không có dục niệm mãnh liệt thì có lẽ cậu ta đã đầu thai.”
“Liệu có thể giống Liêu Trai, anh ta ở bên kia chờ Lệ Lệ không?”
“Điều này có thể hỏi thầy bói một chút.”
Thành phố của chúng tôi rất nhỏ, chúng tôi từ trên cầu vượt đi xuống thì vừa lúc nhìn thấy Đàm Thiên đang đi cùng một chàng trai. Nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của cô ấy là biết, cô ấy đang hẹn hò vụng trộm.
Dù sao cũng là chị em thân thiết, nói chuyện vài câu, sau khi tôi hứa sẽ không nói cho ba mẹ cô ấy biết, chúng tôi cùng nhau vào một quán kem ven đường.
Tôi thỉnh thoảng đưa mắt nhìn chàng trai kia, rất không tồi, cao ráo, cũng gọn gàng đẹp trai. Nghe nói là cùng khu nhà của Đàm Thiến cho nên sợ ba mẹ cô ấy biết mới lén hẹn hò.
Tán gẫu một rồi, sau đó là đến chính sự.
“Công việc của cậu thế nào rồi? Xưởng nhỏ đó sẽ không nợ lương chứ?”
“Vẫn đi làm, bây giờ mình là làm thiết kế rồi, lần sau mình sẽ mang mấy cái hộp mình thiết kế cho cậu xem.”
“A, được, vậy cậu…”
“Khả Nhân, có chuyện này mình muốn kể với cậu.” Cô ấy cắt ngang lời tôi, giọng rất nghiêm túc. Cô ấy nói: “Cái xưởng nhỏ đó cậu cũng từng tới rồi. Mình làm việc ở xưởng đó mới được chừng một tháng vậy mà xưởng đó đã chết 3 người. Nghe bọn họ nói, tháng trước cũng chết ba người.”
“Chết như thế nào?”
“Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734747/chuong-154-2.html