Bởi vì buổi tối khi kể lại chuyện này cho Linh Tử bọn họ, Lương Dật lần nữa lại xoa tay tỏ vẻ hằm hè, nói cậu ta muốn quay lại Sầm Gia thôn lần nữa, nói dù sao đó cũng là quê quán ông ngoại cậu ta, cậu ta cũng coi như là người Sầm gia gì gì đó. Cậu ta nói rất hùng dũng đầy sự tự hào.
Sầm Hằng tỏ vẻ bế tắc, mười anh em rất khó tìm, lại còn chưa biết tên.
Linh Tử giải thích ý nghĩa mười anh em cho mọi người một lần, nói: “Nói là mười anh em nhưng thật ra chưa chắc chính xác là mười người. Chỉ là cách gọi những đứa bé trai sinh cùng một năm trong tôn. Giống như Sầm Gia thôn, cơ bản là liên hôn trong gia tộc, các bé trai sinh cùng năm chưa chắc có được mười đứa. Có lẽ chúng ta chỉ cần tìm một trong năm, một trong bộn, thậm chí chỉ là một trong ba. Hơn nữa nhiều năm như vậy, chuyện năm đó đã chết rất nhiều người, mười anh em còn lại được mấy người? Nói không chừng chỉ còn lại người đứng sau tất cả chuyện này, như vậy chúng ta sẽ không cần phải lựa chọn gì cả.”
Linh Tử sau khi nói một tràng, lại nói: “Được rồi, gọi cho chị của tôi đi, thông tin quan trọng này cũng sẽ khiến chị ấy vui mừng một chút.”
Quả thật mọi người đều rất vui mừng. Tiểu Mạc còn mở rượu gì đó chúc mừng, nói tương lai tốt đẹp sẽ không còn xa nữa.
Tôi vốn cho rằng Tổ Hằng sẽ viết ra tên mười anh em của Sầm Quốc Hưng, nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734735/chuong-148-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.