Linh Tử bỗng nhiên nói: “Này, hai người có thể thấy được quỷ phải không? Tôi nói trước, không phải lúc nào tôi cũng có thể nhìn thấy, hai người phải che chở cho tôi.”
Tôi nhíu mi, nhỏ giọng nói: “Tôi cũng không biết tôi có thể nhìn thấy hay không.”
“Em có thể nhìn thấy. Năng lượng trên người Sầm Mai đã rất lớn, thể chất hiện tại của em cũng thiên âm, hẳn có thể nhìn thấy cô ấy được.”
“Làm rồi?” Linh Tử hỏi. Anh ta hỏi vấn đề này khiến tôi chỉ muốn tìm cái khe để chui xuống đất. Tất cả mọi người đều đang tìm quỷ vậy mà anh ta lại hỏi câu như vậy.
Khi đi qua khoảng đất trống trước cửa miếu, tôi thấy được hai người đang ngồi xổm trong góc kia. Bọn họ nhìn tôi cười cười, tôi cũng theo bản năng quay về phía họ cười, nhưng rất mau chóng nhận ra điều khác lạ. Hiện tại đã là mùa hè nhưng hai người kia lại mặc áo bông. Hơn nữa bọn họ cũng không phải là ăn mày, bởi vì áo của bọn họ rất sạch sẽ.
Tôi nắm chặt tay Khúc Thiên đang kéo tôi đi. Khúc Thiên cũng quay sang nhìn, không có bất cứ phản ứng gì mà tiếp tục đi vào ngõ nhỏ.
Khi chúng tôi đang tìm kiếm, một giọng nói già nua bỗng nhiên xuất hiện trong đầu tôi. Giọng nói đó nói: “Nữ quỷ các ngươi đang truy tìm rất lợi hại. Đừng đi.”
Tôi lại lần nữa quay đầu nhìn về hai người kia. Bọn họ đã không còn ở đó nhưng trực giác cho tôi biết lời này là do bọn họ nói.
Tôi hỏi: “Không phải nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734617/chuong-89-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.