Sơn hướng quả thật không có không vong, vấn đề hẳn là do những chiếc xà ngang của ngôi nhà. Tôi nói: “Đưa tôi vào phòng anh ấy đi.” Tôi cố gắng để giọng nói của mình bình thường, nhưng thật sự nói xong những lời này trái tim tôi đã đập thình thịch.
Bà chủ nhà đưa tôi đi vào bên trong, tôi âm thầm đưa tay áp lên ngực, tự nhủ thầm chỉ là đi xem phòng tôi. Hơn nữa hiện tại là ban ngày ban mặt, nơi này cũng có ánh mắt trời chiếu vào, hẳn sẽ không dễ dàng mà gặp quỷ như vậy. Cho dù thấy, không phải trên người tôi cũng có quỷ khí sao? Người bình thường chỉ thấy tôi là một con người, ở quỷ xem ra tôi chính là một quỷ rất cường đại.
Khi bà chủ nhà đẩy cửa phòng kia, trái tim tôi vẫn lỡ một nhịp. Lương Dật lại rất tùy tiện đi vào, nhìn trên dưới khắp phòng một lượt.
Tôi đưa mắt nhìn lên trần nhà đầu tiên. Quả thật, ở ngay phía trên giường, những chiếc xà ngang giao nhau thành chữ thập. Phòng này tuy rằng được sửa lại rất mới nhưng cũng chỉ là trát lại tường cùng sàn nhà một lần nữa mà thôi. Cửa sổ vốn là cửa mở ra, sau mới sửa thành cửa kính.
Phòng bố trí rất đơn giản. Một cái bàn, một chiếc giường, một ngăn tủ lớn. Trong góc phòng còn có một chiếc ba lô lớn dùng cho bộ đội.
Bà chủ nhà chú ý ánh mắt của tôi, nói: “Hôm qua đầu thất còn định thiêu cho nó. Nhưng ba nó nói nên để chút đồ làm kỷ niệm. Nếu không nó còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734615/chuong-88-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.