Từ sau lần cùng hắn ở trong căn phòng như địa ng*c chốn trần gian ấy. Những cái x*c, những con d*o cái k*o những dụng cụ mang âm thanh l*nh lẽo đến ghê người đã ám ảnh em đến nỗi như cư*p lấy linh h*n em vậy. Hằng ngày để cho hắn sủng ái, mặc kệ cho đám người như rô bốt kia chăm chút, lúc nào người cũng như trên mây ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Có lẽ sự việc ngày hôm đó đã ám *nh thần trí sâu sắc đối với một cô bé 19 tuổi
Hơn 3 tháng sau em phát hiện mình mang thai, nỗi s* hãi ngày càng lấn chiếm lấy thân thể và trí óc em. Bào mòn từ thể x*c cho đến tận trái tim
"Ọe....ọe....." thức ăn cứ đưa vào miệng là nôn mửa. Đám người của Thị Nhi vừa lo vừa sợ liền tức tốc thông báo cho hắn biết. Hắn nghe xong khuôn mặt vẫn như vậy ngay đến cả cái nhíu mày cũng không thay đổi, nếu có thay đổi sắc mặt thì môi mỏng cũng chỉ hơi mím lại
"Đi ra hết ngoài" hắn lạnh lùng ra lệnh cho đám người trong phòng đi ra ngoài. Đến khi bầu không khí trong đây bao trùm một màu lạnh ngắt hắn tiến đến bên em trầm thấp nói
"Nói, muốn giữ đứa bé hay muốn bỏ"
"..." em vẫn mím môi ngoan cố không trả lời, chẳng phải đến cuối cùng hắn vẫn tự quyết định theo ý của bản thân mình hay sao
Lửa gi*n cùng sự tức giận trong lòng hắn giường như rất dễ làm cho bộc phát ngay cả một thái độ nhỏ của em cũng khiến bản thân hắn như phát đi*n phát cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-dien/162135/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.