Trên đường trở về, anh tôi sắc mặt xanh mét lái xe, Trần lão đầu hôn mê, ngã vào ghế sau bất tỉnh nhân sự.
Tôi cảm thấy tôi là một kẻ ngốc. Không xem xét mà đã lắm miệng trả lời được được
Tiểu quỷ sai nói với tôi một cách thông cảm, nếu tôi trả lời những con quỷ này, liền sẽ bị bọn họ đi theo, tục xưng là quỷ theo hầu.
Tôi hiện tại không dám quay đầu lại, chiếc xe của chúng tôi đầy những quỷ hồn ghê tởm, người đầy thịt nát, nội tạng hôi thôi.
” Được rồi…….. tiểu kiều, đừng khóc, chúng ta coi như hấp thụ giáo huấn…… Về sau em nhớ thận trọng hơn, ngàn vạn lần không được tùy ý trả lời “. Anh tôi nặn nửa ngày mới ra được một câu
Tôi ôm mặt không dán ngẩng đầu, tôi sợ nhìn từ kính phản chiếu sẽ thấy quỷ hồn rải rác, người đầy thịt nát…bọn họ hiện tại, ngay phía sau tôi.
Vì nỗi sợ kích thích, tôi đã không buồn ngủ, anh tôi cũng căng thẳng thần kinh lái xe.
hôm nay ngồi xe một ngày. Về đến nhà mệt muốn chết, anh tôi đem trần lão đầu ném xuống sàn nhà, hắn quần áo không cởi mà ngủ thiếp đi
Tôi nhìn phía sau, theo tôi là 6 quỷ hồn, vừa khóc vừa mang chăn đắp cho anh trai.
( Có ai đến đoạn này mà cười điên đảo như mị không).
Tôi nên làm gì? Tôi phải mang theo 6 quỷ theo hầu ra ra vào vào sao? Nửa đêm tỉnh dậy, có bị doạ đến phát điên không?
Tôi mở cửa phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-diem-vuong/2846488/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.