Buổi sáng khi tách ra, An An thấy mẹ đạp xe đi mà không dẫn mình, trực tiếp òa khóc, cái miệng nhỏ nhắn mếu máo, "Mẹ… Hu hu hu." 
 Rất thương tâm. 
 Lê Tiêu ôm cô bé, "Cha ở đây, mẹ con phải đi học." 
 Cô nhóc không để ý tới anh, vặn vẹo thân mình, khóc lóc duỗi tay đòi mẹ. 
 Lê Tiêu thấy vậy không đành lòng, ôm cô bé xoay người quay về phòng, cô nhóc tức giận đánh anh. 
 Lê Tiêu nở nụ cười, "Ở trước mặt mẹ con ngoan như vậy, sao ở trước mặt cha lại là dáng vẻ này?" 
 An An rất thương tâm, "huhuhu" khóc không ngừng, chính là không cần anh. 
 -- 
 Giang Nhu đến trường, cô tới không tính là sớm nhất, mấy hôm trước có vài học sinh đã tới rồi, trời chưa sáng đã bao lớn bao nhỏ vào cổng trường. 
 Buổi sáng là báo danh và nhận chăn, nhận bình nước, chăn và bình nước là đồ miễn phí, Giang Nhu cầm lấy, một bao to, cô đặt phía sau xe đạp cột chắc lại, làm xong mấy việc này còn sớm, trước hết cô đem đồ trở về, sau đó vòng lại tìm thành viên hội học sinh, cũng muốn một phù hiệu tình nguyện viên trên tay áo, tiếp đón dẫn dắt những sinh viên mới cùng các đàn anh đàn chị. 
 Hôm nay khai giảng, căn tin cũng mở, buổi sáng Giang Nhu đã nói với Lê Tiêu, giữa trưa anh không cần cố ý trở về một chuyến, cô ăn ở trường học. 
Cho nên buổi trưa cô cũng không trở về, ăn cơm ở căn tin ăn, bận rộn đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626198/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.