Sau cơn mưa.
Gió lành lãng đãng giữa ánh ban mai chiếu xuống ổ sói. Một tốp sói mẹ nuôi con nhởn nhơ quây thành vòng, rồi vừa chụm đầu rỉ tai nhau, vừa nhìn cảnh tượng hiếm khi xuất hiện trên triền núi.
Một con gấu nhỏ toàn thân đen tuyền – trừ nhúm lông trắng ở phần ngực – ngơ ngác đứng thẳng, hai tay buông thõng giữa bầy sói trắng.
Bên cạnh gấu nhỏ, một con sói con bẩn thỉu ngồi nghiêm chỉnh, chẳng qua chốc chốc nó lại ngoái đầu nhìn Thủy Thời và Phù Ly đứng phía sau bầy sói.
Mà Thủy Thời, cậu đang bận thích chí trước bộ dạng sững sờ của gấu con, cứ không ngừng kéo kéo tay Phù Ly mãi.
"Ha ha ha, anh nhìn kìa Phù Ly, nó trông ngố nhỉ, hớ hớ hớ, đen thùi lùi!"
Nói đoạn lại chống nạnh phá lên cười, "Cơ mà em chả có cà sa cho nó trộm!"
Phù Ly không hiểu thái độ phấn khích của bạn đời cho lắm, một con gấu con vắt mũi chưa sạch thôi mà, có phải của hiếm gì đâu nhỉ?
Chẳng qua vừa nhìn đã biết gấu con được mẹ chăm rất khéo, dù mới tỉnh lại từ giấc ngủ đông thì nó cũng mập mạp bụ bẫm vô cùng. Thực ra, sau khi bị lạc mẹ và anh chị em, thằng nhóc này đã vừa tìm mẹ vừa trốn gấu đực. Nào ngờ nó lại tình cờ gặp một con sói nhỏ, chơi với nhau khá hợp, rồi lơ tơ mơ thế nào mà bị người ta dẫn thẳng về ổ sói.
Đứng trước cơ man là sói trắng cao lớn bao vây mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/1926284/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.