Cô mạnh tay đẩy người đàn ông kia ra, gương mặt hầm hầm rời đi và không có chuyện quay lại đó nữa
…
“Cửu Nguyệt”
Vi Ứng Vật ôm Đường Cửu Nguyệt trong lòng, để cô tựa đầu vào lòng ngực mình, nhẹ nhàng gọi. Cô ngẩn đầu nhìn lên sườn mặt anh, vươn tay chạm lên đó: “Có gì sao?”
“Em… muốn về nhà không?”
“Hả?”
Nghe đến hai chữ “về nhà”, Đường Cửu Nguyệt liền ngồi bật dậy, ánh mắt lắp lánh vui mừng. Nhưng nụ cười ngay lập tức chùng xuống khi ánh mắt cô chạm phải gương mặt lạnh lùng của anh. Tôi ngạc nhiên, nuốt nước miếng: “Có chuyện gì sao?”
Anh hỏi lại: “Em muốn về nhà không?”
“Muốn, nhưng mà…”
Tôi ngập ngừng, vừa lúc nãy, tôi đã nói sẽ ở bên anh còn gì, tôi không thể nuốt lời, cũng không thể phủ nhận chuyện tôi muốn về nhà. Ba mẹ nuôi đang chờ tôi, có lẽ là rất lo lắng cho tôi
“Ông xã”
Giọng nói nhè nhẹ của tôi vang lên, tay tôi đan lấy tay anh đang đặt trên đùi mình. Không hiểu tại sao, nước mắt tôi lại tuông ra, anh bắt đầu luống cuống dỗ dành. Đầu tôi được ép sát vào ngực anh, tim anh đạp nhanh hơn bình thường rất nhiều. Có lẽ đang lo lắng chuyện gì chăng?
Anh lên tiếng khàn khàn: “Anh đưa em về nhà, đừng khóc”
“Em… muốn ở bên anh”
“Cửu Nguyệt”, anh lên tiếng đầy kinh ngạc, bàn tay vẫn theo nhịp vuốt lưng tôi: “Em không cần vì lời hứa với anh”
“Không, em sẽ ở bên anh, Vi Ứng Vật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ran-dung-den-day/2853807/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.