Mắt cô nhìn theo cánh tay chỉ của ba nuôi rơi vào người Vi Ứng Vật. Đường Cửu Nguyệt hơi sững người, cô vui quá mà quên mất người theo cùng mình đến đây, vội vàng chạy đến ôm cánh tay anh vui vẻ đáp
“Ba, mẹ giới thiệu với hai người, đây là chồng con, Vi Ứng Vật”
Anh nghe với thiệu vậy liền cúi đầu ngoan ngoãn chào hỏi: “Con chào ba mẹ”
“Chồng con?”, ba mẹ nuôi ngạc nhiên, đồng thanh hỏi ngược lại. Sau đó lại nhìn sau với biểu hiện phức tạp, mẹ nuôi nở ra nụ cười hiền hậu kéo hai người vào nhà: “Được rồi, các con vào nhà đi. Đứng ngoài nắng như thế này mãi không tốt đâu”
“Ông xã, vào nhà thôi”
Đường Cửu Nguyệt vui vẻ, cười đến khóe miệng sắp lên đến mép tai, anh rũ mắt nhìn cô cũng không nhịn được mà vui theo. Ở bên cạnh anh, chưa từng thấy cô cười nhiều như vậy, có lẽ quyết định đưa cô về đây của anh chính là đúng đắn nhất
Anh vén sợi tóc bay bay trước mắt cô, khẽ nhỏ giọng: “Cười ít thôi, khóe miệng em dãn rộng ra thì thôi rồi”
“Hả?”, cô sờ sờ khóe miệng, sợ hãi hỏi lại: “Có thật là như vậy không, em không muốn đâu”
“Anh xạo đó”, nói xong anh liền bật cười ha hả. Tôi nghe tiếng cười mà sắp tức điên đến nơi, gào lên với anh: “Anh đúng thật là đáng ghét mà”
Vi Ứng Vật ủy khuất lên tiếng: “Anh không như vậy, em sẽ để ý đến anh sao?”
Nhìn kìa, gương mặt đó đáng thương làm sao, nhưng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ran-dung-den-day/2853804/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.