Tôi hít một hơi, hướng tầm mắt về phía xa xôi nào đó rồi bắt đầu kể. Hắn im lặng ngồi bên cạnh lắng nghe.
Nói xong tất cả, lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Hắn không nói gì chỉ im lặng nhìn tôi. Một lúc lâu sau mới lên tiếng.
"Nếu là sự thật... Cô định thế nào?"
Tôi bất động trước câu hỏi của hắn. Tôi sẽ làm thế nào ư? Bản thân tôi cũng không biết mình phải làm thế nào đây.
Từ trước đến nay, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này. Bên cạnh Tư Mạc, tôi luôn có cảm giác an toàn và tin tưởng tuyệt đối. Tôi tin hắn sẽ không bao giờ làm tôi đau lòng, càng không tin hắn sẽ lừa dối tôi. Bởi vì... Hắn từng hứa...sẽ mãi mãi bảo vệ tôi mà.
"Tôi...tôi không tin!"
"Nếu không tin thì cần gì phải đau lòng?"
Hắn cười, nụ cười mang theo tia ấm áp nhìn tôi. Đúng vậy! Nếu tôi không tin Tư Mạc sẽ làm ra những chuyện đó, vậy tại sao tôi lại phải đau lòng?
"Tôi hiểu rồi! Cảm ơn anh!"
"Không cần cảm ơn. Cô vui vẻ là được ".
Đột nhiên, tôi lại xúc động trước câu nói của hắn. Chỉ cần tôi vui là được sao? Hắn...không phải là thật lòng thích tôi rồi đó chứ?
"À! Mà anh tên gì?"
"Cô muốn biết sao?"
"Tất nhiên rồi. Dù sao cũng coi như có quen biết. Cho tôi biết tên chúng ta là bạn, được không? Tôi tên Gia Hân ".
"Cô...vẫn như năm đó, không hề thay đổi".
"Anh nói gì?"
"Không có gì! Ta là Mạnh Thần".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/2081961/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.