"Năm đó, cha ta đã cho người đi gặp ngươi cầu xin giúp đỡ. Nhưng cuối cùng, ngươi lại nói, chuyện của bọn ta không liên quan đến ngươi. Là ngươi bội ước, hại hồ tộc ta".
Liễu Trường Phong nói, từng câu từng chữ đều mang theo oán hận. Chẳng lẽ năm đó, thật như lời hắn nói, Tư Mạc thấy chết không cứu, hại cả hồ tộc bị huyết tẩy hay sao?
Tôi nhìn sang Tư Mạc, ánh mắt hắn lạnh băng, không có một chút dao động. Tôi tin hắn, hắn chắc chắn không phải người như thế.
"Thật sự các ngươi đã cho người đến gặp ta?"
"Chẳng lẽ ngươi nghi ngờ lời ta nói?"
"Không! Chỉ là năm đó, sau khi ta lo xong việc của Bách Hoa đã phải về Thiên giới chịu phạt. Vốn dĩ chưa từng gặp người của hồ tộc".
"Ngươi nói dối. Rõ ràng chính miệng ngươi đã nói, sẽ không lo chuyện bao đồng. Giờ còn muốn chối?"
Liễu Trường Phong tức giận, yêu khí trong người hắn bộc phát dữ dội, con ngươi hắn cũng chuyển sang màu đỏ như máu. Tình hình này không phải là lại muốn đánh nhau đó chứ? Không phải là vậy chứ?
Tôi hoảng thật sự. Nếu hai người lại đánh nhau, sẽ lại xảy ra chuyện gì nữa đây? Tại sao cứ mỗi lần gặp mặt là lại phải động tay động chân kia chứ?
"Ta thật sự chưa từng gặp người của các ngươi..."
Câu nói thốt ra được một nửa lập tức dừng lại. Ánh mắt Tư Mạc như nhìn ra điểm bất thường nào đó, chân mày đẹp tựa lưỡi kiếm khẽ nheo lại. Không lẽ...
"Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/2081949/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.