Trịnh Tiểu Điệp bắt đầu tiếp tục kể.
Khi cô ta nhìn thấy Tiểu Điệp, liền dùng pháp thuật khiến toàn thân cô bất động. Rồi sau đó...
Nói tới đó, Trịnh Tiểu Điệp dường như không cất lời được nữa. Nước mắt từng dòng, từng dòng thuận theo hai bên mắt mà rơi xuống. Tôi thật muốn biết, tiếp theo đó đã xảy ra chuyện gì. Nhưng nhìn Tiểu Điệp như vậy, tôi thật không đành lòng hỏi tiếp.
"Sau đó, cô ta lột da cô và biến cô thành hồ ly! "
Đằng Nguyên nói. Tôi cứ nghĩ hắn lắm lời, vậy mà... Tiêu Điệp lại gật đầu. Tôi bỗng nhiên có chút sợ hãi. Trịnh Tiểu Điệp sống sờ sờ như thế mà Hồ Thanh Thanh lại lột da cô ấy ra sao? Con hồ ly này... trong lòng cô ta tàn độc đến mức nào cơ chứ? Nghĩ thôi cũng đã thấy lạnh người.
Tôi nhìn Tiểu Điệp, bây giờ đang là tiểu bạch hồ mà trong lòng không khỏi chua xót. Bản thân trầy miếng da, chảy tí máu đã thấy đau rồi. Bị người khác lột da phải đau đớn gấp bao nhiêu lần mới đếm được đây?
"Vậy cái thai trong bụng cô ta cũng là hồ yêu?"
"Không! Nó là nửa hồ ly nửa sói!"
Sắc mặt Đằng Nguyên sầm xuống, hắn là thế nào? Hình như là đang tức giận đúng không?
"Xem ra cô ta không cùng một bọn với Liễu Trường Phong và Hồ Thanh Nhi rồi".
Tư Mạc luôn im lặng, chỉ mãi mê đùa nghịch tóc tôi, tôi cứ tưởng hắn không quan tâm đến chuyện này, vậy mà bây giờ hắn lại lên tiếng. Tôi ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/2081948/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.