Giọng nói u lãnh quen thuộc vang lên. Cố Tư Mạc, tên chết tiệt, anh tới lúc nào vậy?
Dực Phong quỳ xuống, cúi đầu cung kính.
"Dực Phong tham kiến đại nhân".
Một thân ảnh xuất hiện bên cạnh tôi, vòng tay mang theo hơi lạnh ôm lấy eo tôi, tay kia ra hiệu cho Dực Phong đứng lên.
Dưới ánh trăng mờ ảo, gương mặt anh tú kia đẹp tựa trong tranh. Gió thổi bay mái tóc dài của anh phất phơ qua mặt tôi mang theo một hương thơm dịu dàng khó tả. Tôi thích cảm giác này. Cảm giác an yên trong vòng tay anh.
"Hân! Em to gan lắm. Lại dám khen nam nhân khác trước mặt anh ".
Tôi nghẹn họng, thẹn thùng cúi đầu, mặt đỏ bừng. Bàn tay ngọc của anh nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên, hướng tôi nhìn vào mắt anh. Đôi mắt anh sao lại huyền hoặc đến thế. Nó đẹp long lanh lại còn mang theo cả mị lực khiến người ta không khỏi mê mẩn. Ánh mắt anh nhìn tôi tuy có có sự lạnh lùng nhưng lại mang theo một tia cưng chiều khó tả.
"Đợi giải quyết xong mọi chuyện, xem anh làm sao dạy dỗ em".
Tôi chu môi lên làm nũng. Trên gương mặt vô cảm kia hiện lên một nụ cười. Đôi môi ngọc hôn lên trán tôi một cái, cảm giác này cứ quyến luyến mãi không thôi.
" Hai người các ngươi có thôi đi hay không? Các người không thấy xấu hổ cũng phải nghĩ đến cảm giác của người khác chứ. Bổn vương đây vẫn đang còn độc thân mà, các người như vậy không phải là chọc ta tức chết sao".
Tôi nhìn người thanh niên vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153177/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.