Khoảnh khắc chờ đợi xác chết ngàn năm vùng dậy, trái tim tôi chết lặng vài giây. Cảm giác này giống như bạn đang cận kề cái chết.
Một cánh tay vươn lên khỏi mặt đất, để lộ ra làn da trắng nõn, mềm mịn. Chao ôi cái tay kia nó còn nõn nà, mịn màng hơn cả da tôi nữa cơ. Nhưng mà hình như có cái gì đó sai sai. Từ Dương mới vừa nói thứ kia chính là cương thi ngàn năm cơ mà! Lẽ ra da thịt phải nhăn nheo, sần sùi như trong phim mới đúng chứ . Nhưng sao lại ...
Vừa lúc tôi đang vắt óc suy nghĩ thì một bóng người từ trong nấm mồ nhảy thẳng lên rồi đáp xuống đất. Đây là cương thi ngàn năm sao? Thật không thể tin được.
" Wow! Đẹp trai quá".
Đôi mắt tôi sáng lên, nhìn chằm chằm vào bóng người kia không chớp mắt. Ôi thánh thần ơi, đây là một mỹ nam cơ mà, đẹp hoàn hảo.
Bóng người kia khoác trên mình bộ trang phục thời nhà Hán, tóc trắng xõa dài tận thắt lưng. Làn da trắng nõn, ngón tay thon dài như thân bút. Đôi mắt ưng sắc sảo, cặp mày kiếm thanh tao. Toát lên một vẻ đẹp uy nghi cao ngạo. Dáng người kia sao lại có có thể hoàn hảo đến thế. Ôi, trái tim tôi sắp rụng rời trước nhan sắc này rồi.
"Phu nhân, cái 'gu' của người cũng mặn quá rồi. Đến cả cương thi ngàn năm cũng không tha".
Dực Phong lắc đầu, bĩu môi thốt ra mấy lời châm chọc. Nghe hắn nói " gu của người cũng mặn quá rồi " làm tôi ngạc nhiên vô cùng. Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153176/chuong-27.html