Từ Dương bước đến xem, bảo mọi người nhà ai có gạo nếp thì lấy hết sang đây, lấy gạo nếp càng nhiều càng tốt. Dùng gạo nếp để đắp lên vết thương đó là cách người ta hay dùng để khắc chế thi độc mà tôi thấy trong phim ảnh. Chỉ là không ngờ nó thật sự là có hiệu quả ở đời thật.
Sau khi đắp gạo nếp vào vết thương, Từ Dương bảo mọi người phải lập tức xay gạo nếp thành nước, để Nhị Cẩu thúc ngâm mình trong nước đó và dùng Thanh Xà (Rắn Xanh) để xát lên người trong lúc tắm. Cho chú ấy ăn cháo nấu gạo nếp, tuyệt đối khi nấu không để khói bếp bay vào trong cháo.
Mọi người liền lập tức cùng nhau làm theo lời của Từ Dương. Lúc này đây mới thấy được sự quan tâm của mọi người dành cho nhau. Lạc gia thôn nghèo nàn là thế, nhưng chỉ là nghèo về vật chất. Mọi người luôn sống với nhau bằng chữ tình, như câu người ta hay nói "Thương người như thể thương thân ". Đó là điều đáng quý nhất của mỗi người ở Lạc gia thôn này.
Trời bắt đầu ngã ánh chiều tà. Nhị Cẩu thúc ngâm mình trong bồn nước gạo nếp vẻ mặt thật thoải mái biết bao. Tam gia gia nhìn Từ Dương bằng ánh mắt khổ sở, giọng nói khàn đục già nua, mỗi câu mỗi chữ được phát ra ông lại ho khan vài tiếng.
"Thầy Từ, tình cảnh trước mặt coi như đã ổn nhưng ... trời cũng sắp tối tôi e rằng sẽ không được yên ổn".
"Tôi dĩ nhiên biết. Chuyện này rất phức tạp, tối nay tôi sẽ đi thăm dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153173/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.