"Cô Lạc ... tôi ... tôi biết cô ta".
Tôi nhìn Tuấn Minh, hấp tấp đi về phía hắn. Lạc gia thôn chính là quê của tôi. Năm đó mẹ tôi đã nhặt được tôi trên một ngọn đồi vắng, đem về nhà nuôi dưỡng. Có thể nói, những người ở Lạc gia thôn đều là những người thân của tôi. Tôi không thể làm ngơ chuyện này được.
"Em chán sống rồi sao?".
Hắn ta lạnh nhạt đáp, tôi sực nhớ là mình không có mặc đồ. Thẹn thùng nấp vào sau lưng hắn. Không phải nói chứ lá gan của tôi không lớn lắm, bình thường gặp một con gián cũng đã khiếp vậy mà ... lại có thể thân mật với một tên quỷ chết bầm như hắn. Ngoài sức tưởng tượng rồi.
Hắn hỏi Tuấn Minh về thân thế của Mộc Nghi, anh ta nói "Mộc Nghi tên thật là Lạc Tố Nga, là người của Lạc gia thôn. Một tháng trước khi cha anh ta mất, anh ta đã gặp cô ấy ở một quán rượu. Thấy cô ấy kể gia cảnh đáng thương nên có lòng tốt đưa cô ấy về làm giúp việc. Nào ngờ, cô ta lại có thể giết chết anh, lại còn giam giữ hồn phách của cha con anh trong chiếc quan tài này. Thật là đáng hận".
Tôi trầm mặc suy nghĩ, trong thôn chúng tôi trước đây chưa từng có cái tên này. Phải chăng là cô ta đang nói dối. Nhưng tại sao lại là Lạc gia thôn?
"Được rồi. Cha con các ngươi cứ ở lại đây, ngày mai giờ Tý canh ba sẽ có Hắc Bạch vô thường đến đưa hồn các ngươi về âm phủ".
* Giờ Tý canh ba là từ 23h
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153160/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.