Một bàn tay khẽ vuốt lên khuôn mặt tôi. Bàn tay mềm mại, từng ngón tay thon dài, là tay con gái. Tôi mơ màng tỉnh dậy.
Trước mắt tôi là Mộc Nghi, chị đã xuất hiện ở đây từ bao giờ. Tôi khẽ cựa mình, tay chân vẫn bị trói chặt. Cảm giác đau âm ỉ từ vùng dưới chuyển lên khiến tôi nhăn mặt. Bên ngoài trời cũng đã sáng.
Thấy tôi nhăn mặt, Mộc Nghi nhẹ nhàng cởi trói, đỡ tôi ngồi dậy. Tôi nhìn cô gái trước mặt mình. "Cô ta là bạn hay thù đây".
"Mộc Nghi, đêm qua em".
"Không sao, người đó sẽ không hại em".
"Nhưng hắn là ai chứ? Hắn lại còn ...".
Câu nói chưa kịp thốt ra đã bị Mộc Nghi dùng tay bịt miệng lại. Chị đưa ngón tay ra hiệu cho tôi im lặng, tôi khẽ gật đầu, chị bỏ tay ra.
"Nhỏ tiếng thôi, nếu để hắn biết em mất rồi, chúng ta sẽ tiêu thật đó".
Tai tôi lùng bùng. "Mất rồi" ý chị là tôi đã ... mất trinh thật rồi sao? Đêm qua, mọi thứ đều là thật, không phải mơ. Tôi đã cùng hắn ... Nhưng hắn ...
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, giọng của Tiểu Huệ. Cô ấy bảo Giang Tuấn Kiệt đang chờ chúng tôi ở dưới. Mộc Nghi bảo Tiểu Huệ lui ra, sau đó đỡ tôi vào phòng, giúp tôi thay đồ.
Sau đêm qua, cơ thể tôi như không còn sức lực, bước đi thôi cũng thấy toàn thân đau nhức. Thay đồ xong, tôi cùng Mộc Nghi xuống nhà dưới gặp Giang Tuấn Kiệt. Hắn đang ngồi xem tờ báo, trên miệng vẫn đang phì phò điếu thuốc.
"Xuống rồi sao. Lại đây ngồi đi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153155/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.