Đến nơi cả ba người họ mau chóng chạy đến phòng cấp cứu, Nhiếp Viễn ngồi trên hàng ghế hai tay ôm lấy đầu, Tần Lam tiến lại gần ngồi kế bên anh, nắm lấy đôi bàn tay đó cầm chặt trong tay mình mà an ủi thầm lặng.
Anh cảm động ngước lên nhìn nàng, bàn tay anh vô thức siết lấy tay nàng.
Cẩn Ngôn đứng trước cửa phòng thấy cảnh đó cũng chạnh lòng cho qua, cái chủ yếu là Gia Nghê ở trong đó. Một giờ sau bác sĩ đi ra.
- Bác sĩ, cô ấy sao rồi? Có ổn không? - Cẩn Ngôn chặn ngang đường vị bác sĩ.
- Người nhà yên tâm, bệnh nhân đã qua cơ nguy kịch, chấn thương nhẹ ở phần mềm, nằm ở đây vài ngày sẽ khỏi. Cô là người nhà vậy thì mau chóng xuống phòng hành chính đóng tiền viện phí. - Nói xong vị bác sĩ bước đi.
- Để tôi đóng cho -Anh đứng lên.
- Ừm phiền anh vậy.
Đợi Nhiếp Viễn đi thì Tần Lam mới đi tới hỏi Cẩn Ngôn.
- Tại sao cô biết Gia Nghê?
- Trùng hợp tôi biết - Cô không nóng không lạnh trả lời.
- Thái độ cô như vậy với tôi là có ý gì? - Nàng cảm thấy khó chịu khi cô tỏ ra vẻ mặt thờ ơ đó với mình.
- Em nên biết rằng Gia Nghê bạn em đang ở bên trong. Tôi nghĩ em thay vì đứng đó chất vấn tôi thì vào xem bạn em sao đi - Cẩn Ngôn nói xong lạnh lùng bỏ vào trong chỗ Gia Nghê.
- Cô.. Đồ điên.
Gia Nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-dung-di/2883619/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.