Chả biết từ lúc nào mà Tần Lam lại có suy nghĩ ích kỉ khi thấy Cẩn Ngôn và Gia Nghê thân thiết với nhau như vậy. Cùng trên một đoạn đường đi nhưng nàng và Nhiếp Viễn đi sau hai con người đang cùng nhau vui vẻ kia.
- Gia Nghê, chưa bao giờ anh thấy cô ấy cười tươi như bây giờ.
Anh nói, nàng cũng cảm nhận được, cậu ấy rất ít khi cười hầu như nếu có thì nó cũng không có chút gì gọi là có hồn cả.
- Khỏang thời gian trước cũng may là có anh bên cạnh cậu ấy... Nghĩ lại một người bạn như em thật đáng trách.
- Đừng nghĩ là lỗi của em, ai rồi cũng có lúc này lúc khác.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
2. Không Thể Rời Bỏ Nàng
3. Sau Khi Tỉnh Dậy Tôi Có Con
4. Sau Năm Năm
=====================================
Tần Lam chỉ cười chứ không nói gì, ánh mắt nàng từ nãy giờ luôn tập trung vào con người đi kế bên Gia Nghê, cảm giác hai người họ khiến nàng ghen tị.
- Tần Lam,Nhiếp Viễn quán ở đây ngon lắm. Hai người có muốn thử không?
Gia Nghê và mọi người dừng trước quán mì mà cô từng dẫn cô tới.
- Hay là hai người không hợp ở đây, nói đi tôi sẽ tìm một quán khác - Cẩn Ngôn lên tiếng khi thấy gương mặt ngờ nghệch của hai người kia.
- Vào thôi có gì chứ - Tần Lam nói.
Cả bốn người ngồi trong quán ăn bình dân, ai cũng mặc trên người đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-dung-di/2883597/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.