Rời khỏi cái ôm, cô nhìn nàng, nhưng một hồi cô xoay mặt sang chỗ khác né tránh đi ánh nhìn đó. Cô gỡ tay nàng ra trở về chỗ tiếp tục nấu đồ ăn.
- Ngôn không có gì để nói với em à? Em biết lỗi sai của mình rồi mà... Em cũng đã tự mình bỏ đi sĩ diện của bản thân mà đến đây..Ngôn làm như thế, em cảm thấy rất rất là có lỗi, phải làm sao để Ngôn nhận lấy lòng thành này của em? Mấy tháng qua chính em khổ sở khi mất Ngôn mà em không hay biết, cái cảm giác đó nó đay nghiến và giày vò em vô cùng.
Cô tắt bếp, hai tay chống lên thành bàn, trong khoảng lặng này có thể nghe rõ tiếng thở dài của cô.
- Có những thứ khi em không biết trân trọng và quý giá nó thì chính em đã để nó vụt khỏi tầm tay mình, hy vọng sau đêm nay em nên thay đổi đi quyết định của mình, cả hai chúng ta đã có quá nhiều thời gian để suy nghĩ rồi, hơn hết ở ngoài kia còn có rất nhiều chàng trai tốt, có thể cho em một hạnh phúc thật sự.
- Ngôn vẫn cố chấp và không cho em bất kì một cơ hội nào sao?
- Thôi đừng nói chuyện này nữa, đồ ăn chín rồi, để tôi dọn ra.
Cô nói đúng, nàng để tình yêu này vụt mất khỏi tầm tay, bây giờ nàng muốn níu giữ thì được gì nữa? Tất cả đều vô ích, nên thôi nàng sẽ dành cả đêm nay để suy nghĩ.
Bữa ăn diễn ra mà không ai nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-dung-di/2883589/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.