Trong căn phòng tối, ánh sáng chỉ lờ mờ chiếu rọi, Long Thành an nhiên tay ôm mỹ nữ, miệng liên tục được đút đồ ăn và rượu. Tay không an phận, còn xoa xoa bả vai của hai cô gái hai bên.
Cạch, tiếng cửa phòng bị mở ra, người phụ nữ từ ngoài đi vào, ánh sáng mờ ảo chiếu vào gương mặt xinh đẹp của cô ta.
Long Thành vừa nhìn thấy người mình đã hẹn, liền đẩy hai cô gái bên cạnh ra, nói nhanh:
_ Ra ngoài.
Họ nghe lời liền rời đi, không quan tâm cô gái vừa đến là ai, chỉ cần biết, họ là người gọi là đến, đuổi là đi, không được làm trái ý.
Nguyệt Hân lười quan tâm họ có vừa làm chuyện gì hay không, đi đến ngồi xuống ghế, lười biếng nói:
_ Anh hẹn tôi làm gì? Làm phiền cuộc vui của anh rồi sao?
_ Em cũng đâu phải cô gái trinh tiết gì, như nhau cả thôi!
Nguyệt Hân liếc nhìn Long Thành, cầm chai rượu đập mạnh xuống bàn, lên tiếng cảnh cáo:
_ Không biết gì về quá khứ của tôi thì đừng lên tiếng phán xét, tôi là người dám chơi dám chịu. Dám giết người thì dám chịu tội.
Long Thành đưa tay làm động tác phòng thủ, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Nguyệt Hân. Anh ta không tin rằng, người phụ nữ này lại tỏ thái độ như vậy! Nhưng dù sao anh ta cũng là người sai, chuyện người khác không đến lượt anh ta quản lý nhiều!
Long Thành uống cạn ly rượu, sau đó lấy ra tấm thiệp đưa cho Nguyệt Hân, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-doc-sung-minh-em/2932797/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.