_ Bảo bối, ăn tối thôi em. Ăn xong ngủ tiếp!
Cố Thiên Khanh đã làm xong tài liệu, mà người trên giường vẫn nằm im bất động. Tiếng gọi của anh thành công đánh thức con sâu ngủ kia!
Cô lim dim mở mắt, nhìn anh rồi nhẹ nhàng hỏi:
_ Đã mấy giờ rồi? Em ngủ bao lâu rồi?
_ Đã hơn bảy giờ rồi! Mau dậy rồi đi rửa mặt, chúng ta ăn tối.
_ Sau anh không ăn trước, đợi em vậy đói thì sao?
Anh phì cười, hôn nhẹ lên trán cô, cưng chiều bảo:
_ Để em ăn một mình sẽ buồn thì sao?
_ Hứ, em sao có thể buồn.
_ Mau đi, anh có tin quan trọng muốn nói với em.
Vừa nghe đến hai chữ "quan trọng", cô liền nhanh chân đi vào phòng tắm, rửa mặt sạch rồi cùng anh xuống lầu dùng bữa tối.
Vừa hay Cố Quân quay về, nhìn thấy cô với vẻ mặt chưa tỉnh ngủ hẳn, ông cười cười nói:
_ My Nhi vừa ngủ dậy sao? Ăn xong rồi ngủ tiếp, đừng để bụng đói.
_ Vâng ạ! Ông vừa đi chơi về, tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm đi ạ! Ông có muốn ăn thêm không?
_ Không ăn, không ăn. Cháu mau vào ăn đi, cháu chắt của ta đã đói lắm rồi!
...
Phòng ăn rộng lớn chỉ có hai người ngồi, cô nhai nhanh miếng thịt trong miệng, sau đó hỏi anh:
_ Lúc nãy anh nói chuyện quan trọng là chuyện gì vậy?
Cố Thiên Khanh nhìn vẻ tò mò lộ rõ của cô thì nở nụ cười gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-doc-sung-minh-em/2932795/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.