Cả hai đi vào trong, người làm cũng đã nghe qua chuyện của họ, nên ai cũng nhiệt tình đón tiếp.
Cả hai vào phòng, nhìn Triệu Mẫn đang ngày càng có sắc thái tốt hơn, Nguyệt My Nhi cũng lấy làm vui mừng.
Nguyệt Hân đang đút cháo cho Triệu Mẫn, nghe tiếng động liền quay ra nhìn, vui vẻ nói:
_ Chị, bé con khỏe chứ, là con trai hay con gái?
_ Bé khỏe. Còn trai hay gái thì...
_ Thì không cần thiết.
Cố Thiên Khanh nhanh chóng chen ngang, nói xen vào làm cho Nguyệt Hân và Triệu Mẫn phải bất ngờ. Thường thì các đại gia tộc đều trọng dụng con trai, đặc biệt là cháu đầu tiên.
Vậy mà Cố Thiên Khanh lại chẳng quan tâm chuyện đó, lại còn chẳng muốn quan tâm đến giới tính của con mình.
Anh dìu cô ngồi xuống ghế, sau đó lại nhìn Nguyệt Hân, hỏi:
_ Nguyệt Hân, cô quen với Long Thành?
_ Long Thành? Là ai vậy?
Kể từ hôm gặp nhau ở quán bar, cô chỉ để lại tấm danh thiếp và số điện thoại cho Long Thành, ngoài ra chẳng biết anh ta tên gì! Cũng chẳng thấy anh ta liên lạc cho Nguyệt Hân lần nào!
Cố Thiên Khanh nhíu mày, quay sang nhìn cô, lại hỏi tiếp:
_ Người giải vây cho cô ở quán bar.
_ Là anh ta sao? Tôi không quen, với lại chỉ gặp nhau duy nhất một lần, làm sao có thể quen?
_ Xảy ra chuyện gì ở quán bar sao?
Nguyệt My Nhi nhẹ giọng hỏi, vẻ mặt ngây thơ của cô khiến Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-doc-sung-minh-em/2932790/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.