Nguyệt Hân tạm biệt Nguyệt My Nhi, sau đó đến bệnh viện.
Bác sĩ vừa thấy cô ta đã vui mừng chạy đến, thông báo:
_ Nguyệt tiểu thư, mẹ cô đã tỉnh lại rồi, nếu như không có chuyện gì, chúng tôi sẽ tiến hành phẫu thuật.
_ Thì cứ làm theo các người đi, chỉ cần mẹ tôi bình phục trở lại.
_ Nhưng...
_ Chuyện gì sao?
Nguyệt Hân không kiên nhẫn nói ra, giọng nói không chút kiềm chế mà pha nhẹ sự khó chịu trong đó!
Vị bác sĩ vừa khó nói vừa sợ hãi khí thế của Nguyệt Hân, cuối cùng cũng quyết định nói ra:
_ Viện phí, cô không thể không đóng.
Nguyệt Hân hiểu chuyện, liền lấy ra một tấm thẻ, đưa cho ông ta, nói:
_ Trong đây có một ít, xong cuộc phẫu thuật của mẹ, phí còn lại tôi sẽ chuyển hết cho các người.
_ Vậy được, tôi sẽ chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật.
Nguyệt Hân lười biếng đi vào phòng, nhìn Triệu Mẫn đang sa sút tinh thần nằm trên giường, tâm trạng cũng không hề tốt.
Nguyệt Hân nhẹ nhàng đặt giỏ trái cây lên bàn, sau đó rót ly nước đưa cho bà, nhỏ giọng nói:
_ Mẹ ơi, chúng ta đến xin lỗi chị My Nhi đi, con thấy mình là người không đúng. Với lại, chị ấy đang mang thai, cũng đang cần một người có kinh nghiệm như mẹ chăm sóc.
_ Sức khỏe của mẹ không tốt, viện phí sao con có thể xoay sở được. Tiền phẫu thuật rất cao, con đừng vì mẹ mà làm ra chuyện gì không hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-doc-sung-minh-em/2932789/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.