Mang theo tâm trạng bất ổn mà đến trường, cả quãng đường từ nhà đến khu để xe trong trường rồi lại từ khu để xe lên lớp Trúc đều vô cùng im lặng. Có bạn học chào thì cô chỉ đáp đúng một từ "Hi" rồi đi lướt qua, ngay cả mấy đứa bạn thân như Ngọc, Trâm Anh hay Diệp đều bị bơ đẹp.
Mọi hôm hoạt bát bao nhiêu thì hôm nay tĩnh lặng bấy nhiêu, cái gương mặt thì như đeo đá nên mấy đứa bạn cũng chẳng sấn lại gần. Lần cuối thấy gương mặt này của cô cũng khá lâu rồi, lần đó là bị anh trai chọc tức, thế còn lần này? Đoán cũng chẳng thể đoán nên chỉ chờ lúc tâm trạng cô tốt lên rồi kể cho thôi.
Hôm nay là thứ tư, theo lịch là học toán hình, là cái thứ mà định lí "nhìn hình ta có" của mọi lứa học sinh không thể áp dụng nổi. Nó không phải là hình học không gian mà phải là hình học không ra mới đúng!! Tuy phần lớn mọi người trong lớp đều không thích nhưng Trúc lại thích, hôm nào học cũng đều hăng hái phát biểu khiến giáo viên yêu quý.
Mọi hôm là thế nhưng hôm nay lại khác, Trúc cũng mở sách ra học bài như bình thường nhưng không nói lấy một câu, gương mặt từ đầu đến cuối chỉ có đúng một biểu cảm, căng. Thêm cái là cô ngồi bàn cuối mà bạn cùng bàn của cô xin nghỉ nên trông cô cứ như học sinh cá biệt tách biệt với mọi người trong lớp.
Buổi học bắt đầu, như thường lệ cô sẽ kiểm tra bài cũ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-dang-yeu/2707685/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.