Thiên cảm thấy thời gian này cực kỳ khó khăn, y như bị khổ sai ấy. Sáng thức dậy trong tình trạng "bị đè", hôm thì chân, hôm thì tay, có hôm Minh dùng cả người đè anh luôn, tướng ngủ phải nói là cực kỳ xấu!!!
Bực quá phải đuổi Minh về phòng trống kia, được vài hôm lại bảo sợ ma, muốn ngủ cùng phòng với anh, còn nói có nằm dưới đất cũng được. Bất đắc dĩ nên Thiên phải đồng ý cho Minh trải chiếu ngủ dưới đất. Ừ thì dưới đất nhưng sáng vẫn mở mắt trên người anh. Vậy là ngủ dưới đất hay chưa?
Con hàng này làm ma nó còn sợ chứ nói gì sợ ma? Lí do lí trấu!
Sau 1 tuần không thể ngủ ngon thì Thiên nhân lúc ba mẹ không có nhà, Trúc đi chơi cùng Khôi mà dạy dỗ Minh một trận. Kết quả là ngoan ra hẳn, gặp anh chỉ giơ ngón giữa hay lí nhí mắng mấy câu thôi chứ chả dám đòi ngủ chung nữa.
Hờ hờ, không được dạy dỗ không nên người mà.
Không những bị Minh hành còn bị Trúc nhồi cho cả núi cơm chó ngày ngày ăn, buổi buổi ăn, khi ngồi chán quá thì ăn cơm chó giải khuây. Chịu lâu quá hình như anh miễn nhiễm luôn rồi thì phải. Giờ nhìn mấy đứa nắm tay hay ôm ấp âu yếm là anh chỉ có một suy nghĩ: "để xem được bao lâu"
Chịu đựng gần một tháng thì cuối cùng cũng đến ngày giải phóng, cuối tháng 8 anh phải về trường chuẩn bị nhập học. Cuối cùng cũng đến lúc anh trả được mối thù với Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-dang-yeu/2707404/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.