Từ từ đã, chính Vũ Minh Viễn đã nói rằng nếu con giúp anh ta xuất viện thì sẽ không bị truy tố nữa. Vậy sao giờ lại phải kết hôn với anh ta?
Thanh Du bất mãn lên tiếng. Mẹ của anh thấy vậy bắt đầu khóc lóc.
- Trời ơi! Sao cháu lại có thể vô trách nhiệm đến thế. Một đời người tài hoa bị hủy trong tay cháu, cháu không thấy tội nghiệp cho thằng Viễn sao?
Bố mẹ cô quay sang nhìn cô bằng ánh mắt thân thương "hình viên đạn".
- Đừng nói nhiều. Cưới!!!- bố cô gằn từng chữ.
Ông Quân uống xong ngụm trà thì cũng góp vui vào.
- Cháu tin vào một thằng ngốc mất trí sao? Quyền truy tố cũng thuộc về phía gia đình nạn nhân. À, cháu đừng quá căng thẳng. Dù sao đôi bên môn đăng hộ đối, bác và bố cháu còn là bạn bè,... Cưới xin là chuyện sớm muộn thôi.
***
Tối.
Những đoạn đối thoại của các bậc phụ huynh vẫn cứ văng vẳng trong đầu cô. Đột nhiên lấy chồng là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ đến. Thậm chí cô còn chưa từng nếm mùi yêu đương là gì, làm sao biết thế nào là yêu đây?
Hôn nhân có cốt lõi chính là tình yêu, một hôn nhân không tình yêu, nó vô cùng kinh khủng. Cô đã đọc trong truyện ngôn tình nhiều, không đời nào cô muốn trải qua những cảm giác đó đâu. Như thế thì thà không kết hôn còn hơn!
Ở trong gian bếp nhỏ, Thanh Du không có tâm trạng nấu ăn, gương mặt như người mất hồn. Ngay cả khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-toi-la-mafia/2890022/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.