Viễn! Viễn! Anh... Anh bị thương rồi!
Có lẽ là bị dính một đòn đỡ thay cho cô, nhưng mất máu nhiều lần làm cho anh mệt, vết thương cũ mới khâu không lâu cũng bắt đầu thấy ê ẩm. Thanh Du cũng rất bất ngờ trước năng lực của anh, tuy nhiên cô không hỏi nữa, anh ấy vì cô mà bị thương rồi, phải nhanh chóng xử lý thôi.
- Nào! Anh đứng dậy được không?
Cô đỡ Minh Viễn đứng dậy, nhìn quanh nhà bếp một vòng liền sa sầm mặt mày. Nó hồi chiều còn gọn gàng, ngăn nắp bao nhiêu thì bây giờ lộn xộn, tan tác bấy nhiêu. Anh suýt thì quên mất hình tượng của mình, bắt đầu nhõng nhẽo.
- Vợ ơi anh đau quá! Huhu! Chảy nhiều máu như vậy có phải sẽ chết không?
Thanh Du cũng rất lo, vết thương cũ chưa lành đã có vết thương mới, chẳng biết nói sao, cô đành nhẹ giọng an ủi anh.
- Anh đừng lo, em không để anh chết đâu! Nó sẽ mau khỏi thôi! Giờ thì đi nào!
Ai đó cảm thấy cấn cấn, hình như cô ấy vừa xưng "em" với anh đấy, nhất thời vui, anh trộm cười.
Cô đưa anh quay về phòng, cởi áo phông anh đang mặc thì mới biết vết thương nặng như thế nào. Thanh Du cảm thấy sống mũi cay cay, cô kém cỏi quá, nếu lúc ấy anh không đến kịp thì cô đã chết chứ không phải là anh bị thương thế này.
- Vợ à, anh xin lỗi!
- Đừng xin lỗi. Anh không có lỗi gì cả.
Cô vừa giúp anh bôi thuốc khử trùng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-toi-la-mafia/2890021/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.