*Mấy ngày sau.*
- Vợ ơi, vợ ơi!
Anh ngồi bên cạnh giường Thanh Du, vừa lay lay người vừa gọi cô. Cô bấy giờ vẫn đang ngủ, anh đã ngồi đó ngắm cả tiếng đồng hồ rồi mới quyết định đánh thức cô. Nhìn cái dáng ngủ phóng khoáng đến lạ. Đầu tóc thì bù xù, áo ngủ tốc đến ngang ngực, tay chân mỗi thứ một bên, chiếc chăn bị đạp bay xuống đất,... Ngay cả chiến trường cũng không hỗn độn như vậy.
- Ưm... Mẹ, để con ngủ thêm một lúc nữa thôi!
Thanh Du phồng má nũng nịu nói. Anh không nhịn được mà phì cười, vợ anh đáng yêu quá, biết sao giờ!?
- Vợ ơi! Không ngủ thêm được đâu! Bố mẹ... bố mẹ, bốn người đến rồi!
- Cái gì!?
Cô bị kéo tụt từ chín tầng mây bồng bềnh rơi cái độp xuống đất. Hồn trở lại xác, cô ngồi bật dậy, trông thấy bên cạnh là Minh Viễn, cô vội vàng hỏi.
- Bố mẹ, bố mẹ đến đây rồi sao?
Anh gật đầu, Thanh Du lập tức ba chân bốn cẳng ôm quần áo mà chạy thẳng vào phòng tắm. Cánh cửa đóng sầm lại, anh chỉ biết dõi theo lắc đầu cười.
Ra đến phòng khách, các bậc phụ huynh đã ngồi yên vị cả.
- Tại mọi người đến sớm quá, vợ con vẫn còn đang ngủ nướng.
Minh Viễn mang ra sáu ly café tự pha, chia cho bốn người bốn ly, hai xuất còn lại để dành cho anh và vợ.
- Cái thằng nhóc này, giờ cũng khá quá nhỉ, dám lừa cả con gái ta!
- "Nhạc phụ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-toi-la-mafia/2890016/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.