Chuyện cãi nhau này cũng chẳng đọng lại trong lòng mọi người bao lâu, dù sao thì ai cũng nghĩ chỉ là cuộc cãi vã của mấy đứa nhỏ. Diệp Minh ngày hôm sau liền sinh long hoạt hổ trở lại, Lưu Tuệ chỉ đành thở dài.
Sáng hôm nay sau khi tiễn Diệp Minh ra cửa thì trở vào trong nhà lại. Định bụng là trưa nay sẽ nấu món gì ngon đem đến cho Diệp Minh ăn. Sau khi hỏi trù nương về cách làm vài món đơn giản xong Lưu Tuệ trở về phòng muốn lấy một ít đồ.
Ra đến sân thì thấy trong sân có một bé gái khoảng bốn tuổi đang chơi, Lưu Tuệ nhướng mày đi qua. Bé gái thấy Lưu Tuệ vội vàng đứng lên chào hỏi sau đó sợ hãi chạy đi mất. Lưu Tuệ khó hiểu nhìn theo bóng dáng đứa nhỏ chạy đi xa. Vừa rồi là Diệp Ni? Con gái của Diệp Húc thì phải...sao thấy mình lại sợ như vậy?
Suy nghĩ lại thì nhận ra từ ngày bước chân vào Diệp gia rất ít khi thấy hai người thiếp của Diệp Húc cũng như đứa con gái của y. Ngược lại số lần Trần Hảo và hai con trai ả lắc lư trước mắt có vẻ nhiều quá mức. Đứa nhỏ Diệp Ni kia trông có vẻ cũng quá mức nhút nhát, giống như là sợ có người thấy mình ngoài sân sẽ bị mắng vậy.
Lưu Tuệ trở về phòng lấy lồng cơm của riêng Diệp Minh đem lại bếp khi đi qua sân lại thấy Trần Hảo. Lưu Tuệ tự hỏi : " Cái sân nhỏ gần phòng mình này bình thường chẳng có ai, sao hôm nay mọi người lại tập trung hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-luu-tue/1801183/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.