Tôi nghe vậy, trong lòng mừng muốn chết, rối rít cảm ơn. Ông đạo diễn nọ có vẻ rất ưng ý tôi, cứ nhìn theo tôi mãi. Tôi len qua đám người ứng tuyển, thật bất ngờ thấy Phong Bà Bà đứng đợi tôi.
Hiếm khi thấy bà ủng hộ tôi như vậy, tôi vui vẻ chạy qua, miệng liến thoắng khoe khoang kể lể. Bất chợt mọi người đều đổ xô về phía tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt kinh ngạc. Tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, thấy ông đạo diễn hùng hổ xông đến, ánh mắt sáng như đèn ô tô.
"Trời ơi, đúng là cái khí chất này! Bà lão, không biết bà có hứng thú đóng phim không?"
Phong Bà Bà không buồn trả lời, còn tôi thì khó hiểu hỏi lại:
"Đạo diễn, ông có ý gì?"
Ông đạo diễn cười hề hề, nói liến thoắng một tràng:
"Là thế này, tôi đang tìm người đóng vai Phong quận chúa khi về già, nhưng không tìm được ai thích hợp cả! Hôm nay thật may mắn gặp được bà, không biết bà có hứng thú đóng phim không?"
"Vai này thật sự rất quan trọng đối với bộ phim này, tôi đảm bảo sẽ chỉ quay trong thôn, không phải đi xa khiến bà vất vả đâu...."
Ông ta nói hết lời, Phong Bà Bà vẫn không buồn tiếp chuyện. Ông ta thất vọng ra mặt, nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc, lại quay sang tôi:
"Cô gái, bà ấy là bà của cô sao?"
Tôi sững người, rồi khẽ gật đầu. Tuy tôi chỉ là đứa trẻ mồ côi được nhặt về, nhưng bà ấy là người nuôi tôi từ nhỏ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-vo-ma/2732172/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.