Tôi cuống quýt gật đầu, vội vã dìu bà trở về nhà. Không thấy bà còn ho ra máu như trước, tôi thấy yên tâm hơn rất nhiều. Trở về nhà, tôi kinh ngạc nhận ra vết bớt hình bông hoa trên trán mình cũng đã biến mất từ bao giờ rồi.
Chẳng lẽ Long Từ đã xóa nó đi?
[...]
Mấy ngày sau, tôi nghe được tin vụ án của Bạch An đã được tìm ra chân tướng. Nhờ có Long Từ tiết lộ sự thật nên tôi đã biết hung thủ là Tiểu Dao, nhưng cậu ấy lại giết chết cô ta rồi, chẳng có manh mối gì để điều tra đưa cô ta ra pháp luật nữa. Đoàn làm phim vẫn phải chịu tiếng xấu.
Nhưng thật không ngờ lại có một người nhân viên trong đoàn làm phim đến đồn cảnh sát tự thú. Tôi nghe ngóng, thì ra anh ta đã bị Tiểu Dao mua chuộc. Lúc đầu tôi được giao cho vai nữ phụ Tiêu Tuyết, vì vui quá nên đã kể cho lũ trẻ trong thôn nghe. Tiểu Dao nghe ngóng, biết tôi đóng vai đó, lên kế hoạch giết tôi.
Thật không ngờ tôi lại được đổi sang đóng vai chính, chuyện này được giữ kín, cô ta không hề biết. Cô ta chỉ giao dịch với người nhân viên kia, là hãy giở trò với người đóng vai nữ phụ Tiêu Tuyết.
Tôi đến đồn cảnh sát xem anh ta, thấy anh ta có vẻ điên điên dại dại, ăn nói lộn xộn, tâm trí không được bình thường. Cảm giác như bị ma ám vậy.
Tôi vừa căm tức vừa ân hận, cho dù những kẻ này có bị trừng phạt thì sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-vo-ma/2732145/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.