Dù sao thì gặp cô trước rồi nói sau.
“Cảm ơn, tôi tự đi tìm cô ấy.” Lãnh Mạch nói với người bạn đó rồi rời đi.
Bây giờ còn sớm, cô gái nhỏ chắc còn đang giờ học.
Lãnh Mạch lái xe đến đại học A, chờ ở cổng trường.
Hy vọng lúc nhìn thấy cô gái nhỏ thì một chút phản ứng cũng không có, như vậy có thể chắc chắn cô không phải người khế ước rồi.
Cô nhất định không thể là người anh khế ước được, nếu không anh chết chắc!
Đại học A có rất nhiều sinh viên ra vào, lúc Lãnh Mạch cầm ảnh chụp sắp mất hết kiên nhẫn thì tim đang đập đột nhiên bị kìm hãm lại, như bị một bàn tay vô hình nhéo vậy, đau không chịu được, anh che ngực cố gắng ngẩng đầu.
Một cô gái váy màu lam nhạt, tóc buộc đuôi ngựa, trên vai đeo balo xuất hiện ở cửa trường học.
Cô gái đó đi về phía anh, càng đến gần, anh càng cảm ứng sự tôn tại mãnh liệt của cô ấy, cảm giác cứ như năng lượng toàn thân đều bị cô gái đó hút đi vậy.
Lãnh Mạch chịu đựng cơn đau tim, cầm ảnh chụp so sánh với người phía trước.
Chính là cô ấy!
Cô gái này chính là Đông Đồng!
Mà dựa theo phản ứng bây giờ của anh mà nói…
Chuyện anh không hy vọng nhất đã xảy ra.
Cô gái này chính là người khế ước với anh.
Bỗng một chiếc xe đi đến, có mấy người áo đen bước ra nói gì đó với cô gái, sau đó cô gái cũng theo bọn họ lên xe.
Lãnh Mạch buồn bực không thôi, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-cua-em/1678224/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.