“Minh Vương đại nhân, có thể nào có nhầm lẫn gì không?” Lãnh Mạch không hề muốn cái người khế ước đó chút nào.
“A” Lạc Nhu sờ cằm: “Có một cách để nghiệm chứng.”
“Cách gì?” Lãnh Mạch lập tức hỏi.
“Muốn biết người trong mơ kia có phải người cậu khế ước không rất đơn giản, tìm được cô ta, lúc cậu thấy cô ta, cảm ứng mãnh liệt, lực lượng trong thân thể giống như hoàn toàn bị cô ta hút đi vậy thì cô ta chính là người khế ước của cậu, nếu như cậu không có cảm giác gì, vậy thì cô ta không phải.”
Lãnh Mạch thầm ghi nhớ trong lòng, sau đó nói cảm ơn với Lạc Nhu.
“Không cần cảm ơn tôi, tôi cũng mong cậu có thể tìm được người cậu khế ước giúp cậu vượt qua Thiên Lôi kiếp, như vậy cậu có thể thành người đàn ông của tôi rồi” Lạc Như cười duyên một tiếng, phất phất tay, xoay người rời đi.
Lạc Nhu vừa đi, Dạ Minh liền đứng lên: “Không thể nào! Sao tôi lại không phát sốt! Sao tôi không nằm mơi Lãnh Mạch cũng đến ngày nhận lôi kiếp tại sao tôi còn chưa đến! Không, không, không, không thể nào! Tôi mạnh hơn Lãnh Mạch làm sao lôi kiếp có thể đến trễ hơn chứ!”
“Xì” Mọi người khinh bỉ hắn.
“Lãnh đại ca, người khế ước mà anh mơ thấy có bộ dáng gì?” Hàn Vũ hỏi.
Lãnh Mạch xoa trán, trâm mặc.
“Người khế ước với đại ca chắc cũng là người xuất sắc của Nhân giới chứ hả? Nhất định rất mạnh, rất lợi hại!” Dương Tàn Nguyệt nói.
Lãnh Mạch càng cảm thấy đau đầu.
Có mấy người còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-cua-em/1678223/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.