một người trong hai người giúp việc của ngô gia lên tiếng.
- Cô giờ có phải đại tiểu thư nữa đâu mà tôi phải sợ chứ? cô chuẩn bị cuốn gói khỏi ngô gia rồi nên đừng lên mặt với ai nữa, chúng tôi chỉ sợ ông chủ chứ mẹ con cô giờ khác xưa rồi nha. đừng có được voi đòi thiên nga nữa mà chúng tôi muốn ói. Từ trước tới nay không phải cô cậy quyền thì Khả Uyên tiểu thư không phải khổ rồi, trong lòng chúng tôi chỉ có Khả Uyên tiểu thư trong Ngô gia thôi nha.
Khả Như ả ta tức nổ mắt, nắm hai tay thành quyền ả quát lớn:
- Hai con tiện nhân này mày vẫn già mồm à, mày thích già mồm nữa không...?
bốp....
Aaaaa...
- Nói nữa lên, chúng mày câm hết à, vểnh mặt lên mà cãi,tao vả cho không còn răng ăn cơm nữa giờ....!
- cô là loại rắn độc chứ không phải loại người...!
một cô gái lên tiếng gàn... lại:
- cô nói với loại người như cô ta thì chỉ có thừa thôi, loại rắn độc như ả sớm muộn cũng gặp quả báo thôi, để tôi xem ả còn mạnh miệng đến bao giờ nữa..!
Ngô kiến Thuần cùng Minh Trang nghe tiếng hét inh ỏi trên lầu thì chạy lên trước cảnh tượng trước mắt ông ta không hề tin vào mắt mình đứa con gái lúc nào cũng giả vờ hiền thục đoan trang lại đang túm tóc hai người giúp việc trong nhà, lửa giận trong người ông ta lại sôi lên:
- Khả Như, mày đang làm cái gì thế hả? mày đúng là cái loại mất nết, người trên kẻ dưới mày cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405316/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.