Chí Hào vẫn ngồi than ngắn than dài với ông ngoại thì Khả bước ra ngoài, người đầu tiên phát kinh chắc là Chí Hào, anh ta mắt sáng như hai cái đèn flash miệng lắp bắp:
- CH.. Chị dâu..!
Mộc Cương thấy Chí Hào miệng cứng lại nhìn về đằng sau lưng ông thì ông cũng hiểu ra được vấn đề. Ông quay lại chỗ Khả Uyên cười gọi cô:
- Bảo bối, cháu ra đây ngồi với ông ngoại nào?
Khả Uyên thu lại ánh mắt lạnh lùng lại mỉm cười gật đầu đi ra ngồi đối diện với Chí Hào. Khiến anh ta được một phen thất kinh,đâu chỉ muốn doạ Chí Hào Khả Uyên còn buông lời nói vô cùng lạnh lùng với anh ta.
- Hóa ra tất cả mưu kế là của cậu hả? Thế mà tôi đã chửi Gia Minh, thế này thì e là cậu sắp phải lên núi ở rồi...!
Chí Hào nói chuyện kiểu giảng hoà.
- chị dâu à, chị nể tình em là em chồng được không? Chứ em không muốn lên núi tu hành đâu à!
- Oh, tôi không biết, là cậu gây ra tôi không có liên quan nhé, cậu lên núi tu hành thì lại càng tốt sẽ không có con gái nhà lành nào bị cậu cho lên giường nữa rồi....!
Chí Hào một lúc một sợ, ai chứ để cái anh tổng tài cao cao tại thượng mà biết thì anh không chỉ lên núi ở khéo ổng còn cho anh chơi bê đê ấy chứ....
- Chị dâu, đừng có đùa em vậy chứ! Hôm đó mà em không biết thì anh trai em đâu chỉ bị vậy, mà ông đã chơi ả Khả Như kia rồi, em bị oan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405314/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.