- Hả cái gì mà hả ở đây...
Gia minh đi lại ngồi xuống giường nhìn khả Uyên bắt đầu trọc ghẹo cô.
- Nè.. Nè.. Em nói phải có lý tí nha không phải là anh hiền là bắt nạt nha.
Khả Uyên thì cơn bực tức ngày một tăng lại nghe cái giọng giả nhân giả nghĩa của ai kia thì lửa giận trong lòng muốn thiêu đốt anh luôn..
- hứ anh không phải tranh luận với em, giờ em cần anh đem quần áo ra đây cho em mặc, còn đồ kia anh để mặc dần đi là vừa...
- vợ anh thật biết nói đùa, anh mà mặc cái ý để lộ hết hàng à...
- Anh sợ lộ hàng, còn em thì không chắc...
Gia minh ôm vợ vào lòng nói nhỏ vào tai cô...
- Anh không mặc được,em tất nhiên là mặc được,anh mua cho vợ chứ có phải mua cho anh đâu mà..
- buông ra..
Khả Uyên cố gắng đẩy tay anh ra nhưng không được.
- ngồi im nếu em không muốn anh ăn thịt em khi mới sáng sớm chứ...?
- Anh...
- anh không ngại khi em muốn đâu.....
- đồ vô liêm sỉ, anh không biết xấu hổ là gì à?
- Anh chỉ biết vô liêm sỉ với mình em thôi..
- Anh tránh r....
Cô chưa kịp nói hết câu thì anh đã chiếm lấy cái miệng nhỏ đang chu của cô mà cắn mút..
- Ưm...
Thừa cơ hội cô mở miệng định nói gì đó,gia Minh đã nhanh chóng đưa chiếc lưỡi của mình vào trong khoang miệng của cô mà khám phá..
Anh hôn cô đến khi cô không thở nổi nữa thì mới chịu buông tha cho cái môi nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405292/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.