Buổi sáng khi khả Uyên thức dậy thì ánh nắng mặt trời cũng lên đến đỉnh đầu rồi,mở mắt cố gắng ngồi dậy để xuống giường nhưng người ta thật biết đùa, cái tên nó nằm chết băm ở bên cạnh cô, tên vô liêm sỉ đó dùng đồ như phá để giờ cô đi lại với cái tướng không thể cười nổi....
Cánh tay to lớn nắm lấy tay cô kéo lại..
- Em tính đi đâu..?
Khả Uyên giật bắn cả người lên quay lại nhìn Gia Minh nghi ngờ.
"không biết người đàn ông này có phải là chồng cô không nữa..? Cô đã nhẹ nhàng hết sức có thể rồi mà vẫn làm anh thức giấc...
- Anh đêm qua vẫn dư sức ấy nhỉ..?
Gia minh nhìn cô cười híp cả mắt.
- đêm qua không biết ai nói của anh có 8cm,nhìn gái không cương nổi ấy nhỉ..?
"sao cái ông ngốc này nhớ dai thế nhỉ..? "
Khả Uyên làm ngơ đi câu hỏi của anh.
- Em đâu nhớ mình nói khi nào, mà có ai làm chủ là em nói nhỉ..?
- Ơ.. Hơ... Em giỏi lắm...!
Khả Uyên te tởn cười, khiếm khi cô mới có cơ hội cà khịa anh chồng ngốc này của cô mà.
- Ủa, anh mới ngộ nha, tự mình nhận mình vừa ngắn lại không cương nổi, giờ em mới thấy có mình anh, đúng là chồng ngốc.. Hahahaha...
- Ok, vậy thì giờ ai đó coi bộ đang đi dạng háng ấy chứ.....!
- Anh..!!!
- Anh gì.!? Không liên quan.... À nha....
Khả Uyên đành bó tay chịu thuA tên ngốc này...
- Vâng, tôi thua... Mời anh cười lên để xem anh cười ☺ đáp lại để là cúi đầu xuống....
- hahahaha...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405291/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.