Mận nói xong liền nhoẻn miệng cười, so với những lần trước nghe thì lần này Chung Dương có vẻ ung dung không quá bận tâm lắm, anh cười nhẹ bình thản đáp. 
– Miễn là vợ cậu thích, khen cậu đẹp là được. 
Mận tròn xoe hai mắt: – Mợ Chi khen cậu Dương ạ? 
Nghe Mận ngốc nghếch hỏi lại, nơi khóe môi Chung Dương càng cong khuôn mặt ngập tràn trong sự yêu thương, cưng chiều. Đầu óc Chung Dương liền hồi tưởng nhớ lại những lần cùng giường, ngủ chung với Chi Chi. Mấy lần đấy thực ra anh không có ngủ toàn nằm im vờ vịt lừa cô, nhờ vậy Chung Dương mới biết Kiều Chi khen anh, vài lần còn lén thơm anh nữa, thú thật Chung Dương sướng đến phát điên, cơ mà anh không dám nhúc nhích vì sợ một khi Kiều Chi biết sẽ ngượng nghịu xấu hổ lắm, vốn dĩ da mặt Kiều Chi rất mỏng chỉ ghẹo một chút đã đỏ bừng lên rồi. 
Mà ngẫm lại thì cũng thật buồn cười, Chung Dương ở cái tuổi này gây dựng vô số thành tựu mĩ mãn nhưng mà thực sự cũng không vui hạnh phúc bằng được vợ hôn. Bây giờ nghĩ lại trong lòng Chung Dương vẫn còn thổn thức xao xuyến, sướng hết cả người. 
Mận đứng im giương to đôi mắt nhìn Chung Dương đang tủm tỉm cười hệt trẻ con! Không cần anh trả lời cũng biết hẳn là được Mợ Chi khen thật mới vui như thế rồi, Mận gãi gãi đầu chu môi hỏi lại. 
– Cậu Dương thương mợ Chi rồi ạ? 
Chung Dương nhướng mày nhìn, anh không hề suy nghĩ rất thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia-vo-tre-2/2573140/chuong-30.html