Vì cậu ba đây đã hỏi cưới em gái con và ba mẹ đã đồng ý rồi.- Ông Dương rót cho mình ly trà nóng, hớp một hơi cho ấm giọng ông quay sang nói với Khánh Băng - Sau này con phải gọi cậu ấy là dượng ba mới đúng lễ.
- Dạ? Ý ba là...anh à không..chú ấy cưới Khánh Châu hả? Con có nghe lầm không?- Khánh Băng tròn mắt không tin vào những gì mình nghe thấy.
- Con không nghe lầm đâu, một tuần sau gia đình cậu ba sẽ xuống đây xem mắt Khánh Châu. - Ông Dương gật gù.
- Con...con không đồng ý!
Khánh Băng bị ảnh hưởng bởi mẹ từ nhỏ nên dù không thể hiện ra mặt nhưng cô cũng không thích Khánh Châu m, cô luôn tìm cách dìm Khánh Châu xuống để mình là người nổi bật giữa đám đông, những thứ tuyệt nhất phải luôn là của cô, kể cả tình yêu. Nay thấy Khánh Châu được người đàn ông hoàn hảo thế này hỏi cưới sao mà không khó chịu được, bởi không kiềm chế được nên đã lỡ lời.
Thấy cả nhà đang nhìn mình Khánh Băng giật thót tim, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh cô nói:
- Tại...Khánh Châu chưa tròn 18 tuổi mà ba, sao lại có thể gả đi được?
Minh Quân phì cười, nhìn thái độ của Khánh Băng hắn đã nắm được phần nào tính tình của cô, hắn nói:
- Cô Khánh Băng yên tâm, tôi sẽ chờ khi Khánh Châu bước qua sinh nhật thứ 18 rồi 2 tháng sau chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ.
- Nhưng...- Khánh Băng vẫn chưa có ý từ bỏ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia-vo-ho-nao-ngo-hanh-phuc/2680542/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.