11 năm về trước,
Ở một con ngõ nhỏ, anh năm ấy đi học thêm ở một lớp nhỏ do một cô giáo mở.Anh chẳng quen chẳng biết ai
Khi mới đến còn bị các bạn chê là giống con gái, hay trêu anh là bê đê, đồng tính làm anh thỉnh thoảng về nhà sẽ khóc
Nhưng năm ấy, anh gặp một cô gái làm anh xao xuyến, cô ấy là Nguyễn Hà Bảo Trâm. Cô ấy có mái tóc dài mượt mà, nụ cười đáng yêu và đôi mắt đẹp tuyệt trần
Anh hay lén nhìn và thầm mỉm cười khi thấy cô ấy đang chơi hoặc nói chuyện với bạn bè, trái với anh hướng nội thì cô khá hướng ngoại, mới vào đã quen được với gần như cả lớp
Cô ấy chơi đùa với bạn bè vui vẻ, anh nhìn cô ấy cười thầm nhưng lần nào cũng bị cô ấy bắt gặp. Bốn mặt hai người chạm nhau, anh sau khi bị cô phát hiện thì không dám nhìn nữa, chỉ những khi cô ấy đang vui đùa thì anh mới có thể im lặng nhìn cô ấy
Hai người cứ nghĩ đối phương không thích mình để rồi làm cho tình yêu bị chậm mất. Năm lớp 9, anh vài lần muốn gọi cô ấy nhưng lại ngại không dám gọi
Cuối năm lớp 9, anh lấy hết can đảm chạy đến trước mặt cô ấy khi cô ấy đang trên đường đi về. Tay anh cầm bông hoa nhỏ giơ trước mắt cô giọng ngại ngùng nói
-"Làm, người yêu tớ nhé?" Anh run rẩy, giọng lắp bắp
Cô ấy che mặt miệng cười tươi đưa tay ra nhận lấy, cô ấy ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-dien/3645952/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.