Có lẽ do cô xông vào quá đột ngột hoặc cảm xúc hiện ra quá mức mãnh liệt, khiến không khí trong căn phòng đột nhiên yên tĩnh trở lại, thậm chí có chút lúng túng không thể lý giải.
Sau bàn làm việc, sắc mặt Thiện có chút ảm đạm, lông mày nhíu chặt, đôi mắt u ám và uy nghiêm như một lớp sương dày không thể tan được.
Mặt khác, Minh đang quỳ trước mặt anh thì trừng mắt ngạc nhiên nhìn về cô, dường như chưa kịp phản ứng trước lời nói của cô.
Nhìn anh và cậu đều trầm mặc không nói gì, Thanh vô thức suy ngẫm lại những lời mình vừa nói trong đầu một lần nữa.
Cô có nói sai không?
Nhưng suy nghĩ cẩn thận một lần nữa, đúng là không có gì sai.
Sau khi thấy Thiện trên máy bay vào ngày hôm qua, cô liền biết, lần này cô đã lật thuyền trong mương, nhất định chạy không thoát. Sau đó đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói với cô mang thai ba tháng trước mặt anh, trong lòng cô vẫn muốn tìm cơ hội gọi điện thoại cho Minh, nhưng khó thay Thiện vẫn luôn ở bên cạnh cô, không có cơ hội để nói chuyện này với Minh.
Trở về Vũ gia, chuyện đầu tiên cô làm khi quay về phòng là liên lạc với cậu ta, nhưng gọi điện thì điện thoại đang bận, cô định gửi tin nhắn nhắc nhở cậu, thì dì Liên sau khi biết cô mang thai lại hỏi han, căn dặn rất nhiều.
Lòng cô đang dầu sôi lửa bỏng thì nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp dưới lầu, lúc này liền biết cậu ta đã trở về, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-de-lai-nhieu-tien-cho-em-the/1107199/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.